Nghị định số 144/NĐ-CP ngày 31/12/2021 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh, trật tự, an toàn xã hội; phòng, chống tệ nạn xã hội; phòng cháy, chữa cháy; cứu nạn, cứu hộ; phòng, chống bạo lực gia đình.
Xem tài liệu ở đây
Tiểu phẩm 7: Xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực phòng, chống bạo lực gia đình
Văn bản sử dụng: Nghị định số 144/NĐ-CP ngày 31/12/2021 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh, trật tự, an toàn xã hội; phòng, chống tệ nạn xã hội; phòng cháy, chữa cháy; cứu nạn, cứu hộ; phòng, chống bạo lực gia đình.
Tiểu phẩm: VỠ LẼ
Nhân vật:
Vinh, Nguyệt: vợ chồng
Quảng, Ngọc: hàng xóm nhà Vinh
Bống: con gái Vinh
Nội dung:
Trời vào hè, nắng nóng như thiêu như đốt, mọi người không có việc gì cần thiết phải ra ngoài đều trốn trong nhà, tránh việc ra đường vào thời tiết khắc nghiệt này. Đang mải làm thịt con gà chuẩn bị bữa trưa thì nghe tiếng gọi gấp vọng từ cổng vào:
- Bác Ngọc ơi, bác Ngọc ơi, nhanh sang nhà cháu cứu mẹ cháu với ạ.
Chị Ngọc nghe vậy, vội thả con dao xuống, chạy ra cổng: có chuyện gì vậy Bống? Mẹ cháu bị làm sao?
Bống vừa khóc vừa nói: mẹ cháu đang bị bố cháu đánh, bác nhanh sang can bố cháu, không mẹ cháu nguy mất.
Chị Ngọc nghe đến đây chạy tức tốc sang nhà cháu Bống, đúng lúc thấy cảnh Vinh đang cầm cái điếu cày định đánh vào lưng cái Nguyệt – vợ Vinh.
Chị phi đến gạt cái điếu cày ra, rồi nói: Vinh ơi, em bình tĩnh, có chuyện gì mà em đánh vợ vậy, bình tĩnh nói chuyện đã em.
Vinh giọng ngà ngà say: chị Ngọc à, chị để yên em dạy vợ em. Nó láo toét dám dấu chai rượu của em.
Chị Ngọc quay sang bảo Bống sang gọi thêm bác Quảng (hàng xóm).
Bác Quảng sang tới nơi thấy chị Ngọc đang cố gắng ngăn cản Vinh, liền chạy đến, ôm lấy Vinh. Lôi Vinh sang nhà mình. Sang nhà bác Quảng được một lúc, sau khi được bác cho uống chút nước chanh pha chút muối, Vinh lăn ra ngủ.
Lúc này, tại nhà Nguyệt:
Sau khi bác Quảng lôi được Vinh đi, chị Ngọc hỏi Nguyệt: có chuyện gì mà đến cơ sự này à em.
Nguyệt như được mở lòng bắt đầu tuôn ra những uất ức của mình: Chuyện là như thế này bác à:
“Sáng qua, lão đi uống rượu, trưa về say bí tỉ, dở giọng lè nhè:
Vinh: Con vợ đâu, mau dọn cơm, mấy giờ rồi mà cô vẫn chưa dọn cơm cho tôi ăn à? Mang thêm chai rượu ra đây.
Nguyệt: bố mày say rồi, vào trong nhà nghỉ đi, mấy đứa nhỏ đi học còn chưa về, đợi chúng về rồi cả nhà ăn cơm. Ông uống còn chưa đủ hay sao còn đòi uống tiếp.
Vinh: mấy đứa nhỏ, mấy đứa nhỏ, mày chỉ lo cho mấy đứa nhỏ, còn cái thân tao mày không lo à?
Nguyệt: ông say rồi đi nghỉ đi, tôi không muốn đuôi co với ông lúc này. Lúc nào tỉnh thì chúng ta nói chuyện.
Vinh: á à, mày dám coi thường tao hả? Vinh vừa nói vừa đi vào bếp lục tìm chai rượu.
Nguyệt: Rượu nhà này hết rồi, không có nữa đâu.
Vinh: mày dám dấu chai rượu của tao à, vừa nói Vinh vừa xông vào đánh vợ.
Đúng lúc Bống – con gái Vinh về thấy vậy hét lên: Bố thôi đi, suốt ngày rượu chè.
Vinh: mày đừng có láo, theo mẹ mày à. Tao đánh cho cả mẹ, cả con bây giờ.
Nguyệt: Bống, con chạy đi.
Vinh xông vào đánh vợ tiếp rồi nói: đánh cho mày cái tội không biết dạy con này.
Bống chạy sang nhà kêu bác Ngọc cứu giúp. Còn Nguyệt thì bị chồng đánh tới tấp.
Nguyệt vừa kể vừa khóc, giọng cứ nghẹn lại.
Chị Ngọc: chết thật! Cái thằng không biết thương yêu vợ con gì cả, suốt ngày rượu chè. Đợi nó tỉnh, chị bảo bác Quảng phân tích, giải thích thêm cho nó hiểu.
Nguyệt: nếu không nghĩ đến mấy đứa nhỏ thì em bỏ cho rồi, chứ sống với lão có ngày em cũng bị đánh chết mất thôi.
Chị Ngọc: Là đàn ông, trụ cột chính trong nhà mà lại cứ rượu chè say xỉn, đánh đập vợ con … Kiểu này còn ra thể thống gì nữa?
Nguyệt: khổ lắm chị ạ. Có hôm say rượu, ảnh không chỉ đánh chửi mẹ con em mà còn đuổi em và thằng cu ở ngoài nhà cả đêm.
Chị Ngọc: không, không được! Lần trước tôi cũng gặp và khuyên bảo chú ấy rồi cơ mà. Tôi bảo cứ uống say về làm ầm ĩ như thế mấy đứa con nó làm sao mà học hành được? Đánh vợ như thế cô ấy ốm nằm một chỗ thì ai mà nuôi con cho chú? Chú ấy vâng vâng dạ dạ rồi mà vẫn chứng nào tật đấy!
Nguyệt: thì lúc không uống rượu anh ấy cũng thương vợ con mà chị. Chỉ tại rượu vào là anh mất hết tính người như vậy đó.
Chị Ngọc: Không được. Bây giờ cô nghe tôi, lên xã trình báo chính quyền cho họ xử lý chú ấy một lần, để chú ấy ngộ ra mà bỏ cái thói rượu chè rồi về vũ phu ấy đi, cho gia đình đầm ấm, cho hàng xóm yên ổn, cho mấy đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn không học thói xấu từ chú ấy nữa.
Nguyệt: thôi, lỡ lấy phải người chồng ham rượu, cục cằn thì đành chịu chứ, giờ biết làm sao? Số em nó thế rồi, em cũng muốn chịu đựng để yên nhà, yên cửa.
Chị Ngọc: không được, cô nghĩ cho gia đình cô nhưng cô cũng phải nghĩ cho hàng xóm láng giềng, xã hội nữa chứ. Sống bên cạnh những người có nhiều tật xấu sẽ ảnh hưởng tới rất nhiều người, đặc biệt là trẻ nhỏ cô có hiểu không?
Cô phải để công an, chính quyền can thiệp, chồng cô mới hiểu hành vi đó sai trái đến đâu, rồi còn sửa. Phải làm theo luật.
Tại nhà bác Quảng.
Vinh ngủ thiếp đi mấy tiếng đồng hồ, tỉnh dậy đã thấy trời xế chiều. Vinh ngồi dậy nhìn xung quanh, thấy bác Quảng liền hỏi:
- Sao em lại ngủ ở nhà bác thế này?
- Chú không nhớ gì à? Trưa nay chú say tí bỉ, đánh vợ đánh con, tôi phải đưa sang đây đấy – bác Quảng nói.
- Vậy à, em mắc cái bệnh uống rượu say là chả nhớ gì nữa? Vinh nói.
- Chú không nhớ gì, nhưng những hành động chú gây ra trong lúc say xỉn rất nguy hiểm – bác Quảng tỏ ra nghiêm trọng.
- Bác Quảng tiếp tục: mà đây hình như không phải lần đầu chú xử sự như vậy. Chú nên xem xét lại bản thân. Nếu vì say rượu thì chú nên hạn chế uống rượu bia. Giờ con cái lớn cả rồi, chú không thể có những hành động vũ phu với vợ như vậy. Đấy là cô Nguyệt chịu đựng cho êm cửa êm nhà, chứ cô ấy mà trình báo chính quyền là chú bị xử lý theo pháp luật rồi đấy.
Vinh lặng im. Bác Quảng nói tiếp:
Không biết chú có biết về các quy định của pháp luật về phòng, chống bạo lực gia đình không? Tôi đọc cho chú nghe để rõ về hành vi của mình là trái pháp luật này:
Khoản 1 Điều 2 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình quy định các hành vi bạo lực gia đình quy định:
“1. Các hành vi bạo lực gia đình bao gồm:
a) Hành hạ, ngược đãi, đánh đập hoặc hành vi cố ý khác xâm hại đến sức khoẻ, tính mạng;
b) Lăng mạ hoặc hành vi cố ý khác xúc phạm danh dự, nhân phẩm;”.
Điều 5 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình quy định về quyền và nghĩa vụ của nạn nhân bạo lực gia đình như sau:
1. Nạn nhân bạo lực gia đình có các quyền sau đây:
a) Yêu cầu cơ quan, tổ chức, người có thẩm quyền bảo vệ sức khỏe, tính mạng, nhân phẩm, quyền và lợi ích hợp pháp khác của mình;
b) Yêu cầu cơ quan, người có thẩm quyền áp dụng biện pháp ngăn chặn, bảo vệ, cấm tiếp xúc theo quy định của Luật phòng chống bạo lực gia đình;
c) Được cung cấp dịch vụ y tế, tư vấn tâm lý, pháp luật;
d) Được bố trí nơi tạm lánh, được giữ bí mật về nơi tạm lánh và thông tin khác theo quy định của Luật phòng chống bạo lực gia đình;
đ) Các quyền khác theo quy định của pháp luật.
2. Nạn nhân bạo lực gia đình có nghĩa vụ cung cấp thông tin liên quan đến bạo lực gia đình cho cơ quan, tổ chức, người có thẩm quyền khi có yêu cầu.
Ngoài ra, Nghị định số 144/NĐ-CP ngày 31/12/2021 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh, trật tự, an toàn xã hội; phòng, chống tệ nạn xã hội; phòng cháy, chữa cháy; cứu nạn, cứu hộ; phòng, chống bạo lực gia đình quy định:
Điều 52. Hành vi xâm hại sức khỏe thành viên gia đình
1. Phạt tiền từ 5.000.000 đồng đến 10.000.000 đồng đối với hành vi đánh đập gây thương tích cho thành viên gia đình.
2. Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng đối với một trong những hành vi sau đây:
a) Sử dụng các công cụ, phương tiện hoặc các vật dụng khác gây thương tích cho thành viên gia đình;
b) Không kịp thời đưa nạn nhân đi cấp cứu điều trị trong trường hợp nạn nhân cần được cấp cứu kịp thời hoặc không chăm sóc nạn nhân trong thời gian nạn nhân điều trị chấn thương do hành vi bạo lực gia đình, trừ trường hợp nạn nhân từ chối.
3. Biện pháp khắc phục hậu quả:
a) Buộc xin lỗi công khai khi nạn nhân có yêu cầu đối với các hành vi quy định tại các khoản 1 và 2 Điều này;
b) Buộc chi trả toàn bộ chi phí khám bệnh, chữa bệnh đối với hành vi quy định tại khoản 1 và điểm a khoản 2 Điều này.
Khoản 1 Điều 54 Nghị định này cũng quy định:
1. Phạt tiền từ 5.000.000 đồng đến 10.000.000 đồng đối với hành vi lăng mạ, chì chiết, xúc phạm danh dự, nhân phẩm thành viên gia đình.”
Bên cạnh đó, người nào cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác mà tỷ lệ tổn thương cơ thể từ 11% đến 30% hoặc dưới 11% nhưng thuộc một trong các trường hợp pháp luật quy định còn bị xử lý hình sự về tội cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác. Hoặc có thể bị truy tố về tội ngược đãi hoặc hành hạ ông bà, cha mẹ, vợ chồng, con, cháu hoặc người có công nuôi dưỡng mình.
Bác Quảng: Đấy, chú xem Nhà nước ta đã có hẳn các văn bản pháp luật về vấn đề này cơ mà. Luật quy định rất rõ: đánh vợ, đánh con là có tội đấy ạ. Một lần thì có thể nhắc nhở, nhưng nhiều lần thì phải xử lý.
Vinh như vỡ ra được nhiều điều, vừa bình tĩnh trở lại rồi quay sang nói với bác Quảng:
- Vâng, em hiểu rồi ạ. Em sẽ rút kinh nghiệm, không tái phạm lại lỗi lầm này nữa ạ.
Bác Quảng: Chú phải nghiêm túc rút kinh nghiệm. Không phải cứ dạ vâng rồi để đấy, lần sau lại tái phạm. Hành động của chú gây thương tích cho vợ, ảnh hưởng đến tâm lý của con và còn gây phiền hà cho hàng xóm, láng giềng nữa. Nếu có lần sau nữa thì tôi cũng sẽ báo chính quyền can thiệp, xử lý đấy nhé.
Vinh: dạ vâng.
Bác Quảng: may vợ chú chỉ bị xây xước nhẹ. Trước mắt, chú về xin lỗi cô Nguyệt, làm lành với cô ấy trước đã. Nhớ lựa lời mà nói với cô Nguyệt, xin lỗi thành thật đấy nhé.
Vinh: vâng, vậy em xin phép về nhà em đây ạ.
Bác Quảng: uh, chú về đi.
Vinh đứng dậy ra về, bác Quảng nhìn theo bóng Vinh xa dần trong tâm trạng tốt hơn, hi vọng Vinh sẽ thành tâm hối cái, không tái phạm./.
----------------------------------------
https://pbgdpl.moj.gov.vn/qt/tl-pbgdpl/Pages/sach.aspx?ItemID=363